Là
người biết kế thừa, vận dụng sáng tạo tinh hoa văn hoá nhân loại vào lãnh đạo
cách mạng Việt Nam, Hồ Chí Minh đã đánh giá cao tư tưởng đại đồng, tư tưởng nhân
văn, tư tưởng đạo đức bác ái cao cả của Thiên chúa giáo cũng như nhiều tư tưởng
về con người của tôn giáo lớn nhất thế giới nay. Hồ Chí Minh cũng chỉ rõ thế giới
quan duy tâm của Thiên chúa giáo. Tuy thế giới quan ấy đối lập với thế giới
quan duy vật của chủ nghĩa Mác – Lênin, nghĩa là đối lập với thế giới của Người,
nhưng Người vẫn tôn trọng quyền tự to tín ngưỡng – theo hoặc không theo một tôn
giáo nào của mọi người nói chung và những tín đồ Thiên chúa giáo nói riêng. Người
chỉ kiên quyết phê phán và chống lại sự lợi dụng tôn giáo, xuyên tạc tôn giáo của
các thế lực thù địch. Các thế lực thù địch này chính là bọn thực dân, đế quốc
xâm lược, chúng đã xuyên tạc và lợi dụng tôn giáo vào mục đích gây chiến tranh
xâm lược các nước hòng bắt nhân dân các nước này cam chịu sự thống trị và bóc lột
tàn bạo của chúng. Tất cả những vấn đề đó đều ảnh hưởng sâu sắc đến tư tưởng Hồ
Chí Minh được thể hiện trên hai mặt: Một mặt, Hồ Chí Minh kế thừa, đề cao những
mặt tốt, vận dụng sáng tạo những mặt tốt ấy để làm phong phú thêm tư tưởng của
Người về đại đoàn kết, cả đoàn kết toàn dân trong quốc gia dân tộc và đoàn kết
quốc tế, và đề cao, động viên đồng bào Thiên chúa giáo trong và ngoài nước tham
gia đông đảo vào khối đại đoàn kết toàn dân, đoàn kết nhân dân toàn thế giới, tăng
thêm lực lượng cho cách mạng.