Thứ Hai, 24 tháng 4, 2017

Đồng chí Nguyễn Văn Linh với thế hệ trẻ Việt Nam


Trong suốt cuộc đời hoạt động cách mạng, với niềm tin tất thắng vào sự thành công của cách mạng nước nhà, dưới sự lãnh đạo của lãnh tụ Nguyễn Ái Quốc - Hồ Chí Minh (Bác Hồ) và Đảng cộng sản Việt Nam; với bản chất thông minh, ham học hỏi, tác phong lãnh đạo rất cụ thể, cẩn trọng, sâu sát quần chúng, năng động sáng tạo, kiên định lập trường, đầy tinh thần trách nhiệm... đồng chí Nguyễn Văn Linh đã đem hết trí tuệ, đạo đức, tài năng tham gia lãnh đạo cách mạng Việt Nam. Đồng chí đã đảm nhận nhiều chức vụ khác nhau, có cả những thời kỳ "ba chìm bảy nổi"[1], và cao nhất là đảm nhận trọng trách Tổng bí thư Đảng cộng sản Việt Nam khoá VI (1986-1971). Những quan điểm sáng tạo của Đồng chí về đổi mới đất nước cho đến nay vẫn còn nguyên giá trị lý luận và thực tiễn. Sự thành công rực rỡ trong quá trình đổi mới đất nước cho đến nay đã khắc đậm dấu ấn đồng chí Nguyễn Văn Linh. Lịch sử của công cuộc đổi mới, lịch sử dân tộc ta mãi mãi ghi nhớ công lao to lớn của Đồng chí như là một trong những người đi đầu và và có công đầu đưa đất nước ta tiến vào một kỷ nguyên phát triển mới thực hiện lời thề son sắt của cả dân tộc ta trong việc thực hiện Di chúc thiêng liêng của Bác Hồ.
Tổng bí thư Nguyễn Văn Linh
          Dù ở bất kỳ cương vị lãnh đạo nào trong Đảng, đồng chí Nguyễn Văn Linh cũng luôn luôn nhận thức sâu sắc và đề cao vị trí, vai trò của thế hệ trẻ Việt Nam trong cách mạng, coi họ vừa là động lực to lớn, ở cả hiện tại và tương lai, vừa là mục tiêu của cách mạng. Đồng thời, Đồng chí cũng luôn biết phát huy vị trí, vai trò to lớn của thế hệ trẻ bằng những chủ trương, đường lối, giải pháp đúng đắn, khoa học, sáng tạo, phù hợp với yêu cầu thực tiễn ở mỗi giai đoạn lịch sử nước nhà.
          Bước đầu vào tuổi học đường (năm học 1925-1926), cậu học trò Nguyễn Văn Cúc (tên đầu của đồng chí Nguyễn Văn Linh) đã cùng các bạn bàn bạc với nhau về tương lai sao cho xứng đáng với thanh niên Việt Nam, với con Lạc, cháu Hồng. Cậu Cúc đã cùng nhiều bạn hồ hởi tham gia phong trào đọc và tuyên truyền các sách báo cách mạng, nhất là các bài viết của Nguyễn Ái Quốc, do tổ chức Thanh niên Trường Bonnan[2] tổ chức. Tuy tuổi còn nhỏ, nhưng với sự mẫn tiệp và tích cực tham gia phong trào, cậu Cúc đã được kết nạp vào Học sinh đoàn do Chi hội Thanh niên ở Trường Bonnan thành lập. Cũng từ đây, ý thức về bổn phận của người thanh niên đối với tổ quốc, với nhân dân ngày càng sâu sắc trong tâm khảm của Nguyễn Văn Cúc. Dưới sự hướng dẫn của tổ chức, anh thanh niên Nguyễn Văn Cúc đã cùng với bạn bè tích cực tham gia vào phong trào đấu tranh của thợ thuyền thành phố Hải Phòng.

Ảnh hưởng của một số tư tưởng Thiên chúa giáo trong tư tưởng Hồ Chí Minh.


I.       Là người biết kế thừa, vận dụng sáng tạo tinh hoa văn hoá nhân loại vào lãnh đạo cách mạng Việt Nam, Hồ Chí Minh đã đánh giá cao tư tưởng đại đồng, tư tưởng nhân văn, tư tưởng đạo đức bác ái cao cả của Thiên chúa giáo cũng như nhiều tư tưởng về con người của tôn giáo lớn nhất thế giới nay. Hồ Chí Minh cũng chỉ rõ thế giới quan duy tâm của Thiên chúa giáo. Tuy thế giới quan ấy đối lập với thế giới quan duy vật của chủ nghĩa Mác – Lênin, nghĩa là đối lập với thế giới của Người, nhưng Người vẫn tôn trọng quyền tự to tín ngưỡng – theo hoặc không theo một tôn giáo nào của mọi người nói chung và những tín đồ Thiên chúa giáo nói riêng. Người chỉ kiên quyết phê phán và chống lại sự lợi dụng tôn giáo, xuyên tạc tôn giáo của các thế lực thù địch. Các thế lực thù địch này chính là bọn thực dân, đế quốc xâm lược, chúng đã xuyên tạc và lợi dụng tôn giáo vào mục đích gây chiến tranh xâm lược các nước hòng bắt nhân dân các nước này cam chịu sự thống trị và bóc lột tàn bạo của chúng. Tất cả những vấn đề đó đều ảnh hưởng sâu sắc đến tư tưởng Hồ Chí Minh được thể hiện trên hai mặt: Một mặt, Hồ Chí Minh kế thừa, đề cao những mặt tốt, vận dụng sáng tạo những mặt tốt ấy để làm phong phú thêm tư tưởng của Người về đại đoàn kết, cả đoàn kết toàn dân trong quốc gia dân tộc và đoàn kết quốc tế, và đề cao, động viên đồng bào Thiên chúa giáo trong và ngoài nước tham gia đông đảo vào khối đại đoàn kết toàn dân, đoàn kết nhân dân toàn thế giới, tăng thêm lực lượng cho cách mạng. Mặt khác, Hồ Chí Minh cũng vạch mặt bọn thực dân, đế quốc xâm lược lợi dụng tôn giáo, giả danh Chúa vào mục đích, âm mưu “chia để trị”: gây thù hằn giữa cộng sản với tôn giáo; gây thù hằn giữa đồng bào lương với đồng bào giáo; thù hằn dân tộc này với dân tộc khác… để phục vụ cho mục tiêu xâm lược và chống cộng sản của chúng v.v… Vì vậy, để thấy rõ bản chất của tư tưởng Hồ Chí Minh, thì việc làm rõ những tư tưởng hợp lý ở trần tục của Thiên chúa giáo, có ảnh hưởng trực tiếp đến tư tưởng Hồ Chí Minh là một điều rất cần thiết. Đây là một mảng cơ sở lý luận rất quan trọng của tư tưởng Hồ Chí Minh mà lâu nay việc nghiên cứu vẫn còn rất khiêm tốn.

Một số quan điểm của Hồ Chí Minh về thi đua yêu nước Một số quan điểm của Hồ Chí Minh về thi đua yêu nước Một số quan điểm của Hồ Chí Minh về thi đua yêu nước Một số quan điểm của Hồ Chí Minh về thi đua yêu nước


1. Để khơi dậy, phát huy (huy động, động viên) được lực lượng và tinh thần to lớn của toàn Đảng, toàn quân và toàn dân ta thì quan điểm nhất quán của Hồ Chí Minh là phải phát động phong trào thi đua rộng lớn hướng vào thực hiện thắng lợi những mục tiêu của cách mạng. Hồ Chí Minh viết: “Từ cuộc vận động tăng gia sản xuất và luyện quân lập công, chúng ta đã tiến đến phong trào thi đua ái quốc khắp mọi mặt, mọi nơi. Với lòng nồng nàn yêu nước và lực lượng vô tận của nhân dân ta, cuộc thi đua ái quốc nhất định sẽ thành công to. Vì vậy mà thắng lợi càng nhất định về tay ta”[1].
Hồ Chí Minh với Thi đua yêu nước
          2. Ở nhiều bài viết và buổi nói chuyện của Người với các tầng lớp nhân dân, và quân đội ta, Hồ Chí Minh đã chỉ rõ: không nên tưởng lầm rằng thi đua là một việc khác với những công việc hàng ngày, “thật ra, công việc hàng ngày chính là nền tảng của thi đua”[2] để phấn đấu “mỗi ngày lập một chiến công”[3]. Ở quan điểm này, Người nêu rõ ví dụ: Từ trước đến giờ ta vẫn ăn, vẫn mặc, vẫn ở. Nay ta thi đua ăn, mặc, ở cho sạch sẽ, cho hợp vệ sinh, cho khỏi đau ốm. Xưa ta vẫn làm ruộng, nay ta thi đua làm cho đất tốt hơn, sản xuất nhiều hơn v.v… Mọi việc thi đua đều như vậy. Từ những ví dụ đơn giản, thân quen hàng ngày và khái quát dễ hiểu, dễ làm như thế, Hồ Chí Minh mới nêu việc thực hiện mục đích chung của thi đua trong giai đoạn mới – giai đoạn chuẩn bị tổng phản công là “chương trình thi đua trong giai đoạn này là diệt giặc đói, diệt giặc dốt, diệt giặc ngoại xâm, nhưng tiến lên một bước mạnh hơn”[4]. Như vậy nội dung chính, chỉ ra cái điều cần thiết của thi đua là đòi hỏi mọi người tham gia thi đua phải huy động tổng hợp trí tuệ, tài năng, sức mạnh của mình đến mức cao độ, đến mức nảy sinh sáng kiến (có sáng tạo) để hoàn thành tốt mọi nhiệm vụ của mình, thậm chí cả đối với những nhiệm vụ rất khó khăn, phức tạp nặng nề, mà nếu không có tinh thần thi đua với ý chí, quyết tâm cao thì không thể làm được. Kết quả công việc ngày hôm nay cho dù rất khó khăn, nặng nề… vẫn phải cao hơn, nhiều hơn, tốt hơn ngày hôm qua – đó chính là mệnh lệnh của thi đua ái quốc, “mỗi ngày lập một chiến công”, như Hồ Chí Minh đã giải thích rõ ràng: “Nói là thế này: Bất kỳ hạng người nào, bất kỳ nghề nghiệp gì, ai cũng thi đua nhau:

NGUYỄN ÁI QUỐC VÀ QUỐC TẾ CỘNG SẢN VỀ CON ĐƯỜNG CÁCH MẠNG VIỆT NAM

Bối cảnh lịch sử ngoài nước và trong nước những năm 30 (30-39) của thế kỷ XX gồm nhiều những sự kiện có ảnh hưởng trực tiếp tới những điểm...