Thứ Hai, 13 tháng 2, 2017

ĐỒNG CHÍ LÊ DUẨN TRONG NHỮNG NĂM ĐẦU MIỀN NAM KHÁNG CHIẾN CHỐNG MỸ CỨU NƯỚC (1954 – 1957)

Chiến thắng Điện Biên Phủ đã đưa đến việc ký kết Hiệp định Genéve lập lại hòa bình ở Việt Nam. Theo Hiệp định này, đối phương tạm thời kiểm soát từ nam vĩ tuyến 17 trở vào và được gọi chung là miền Nam nước ta. Từ tháng 7 – 1954, lịch sử miền Nam chuyển sang thời kỳ mới. Lúc bấy giờ miền Nam rộng khoảng 170.850 Km2, dân số khoảng 12.261.ooo người với nhiều dân tộc như Kinh, Gia-Rai, Ê Đê, Ba Na, K.Ho, Stiêng, Cùa, Bờ Râu, Chơ Ru, Mnông, Khơme… nhưng đông nhất là người Kinh chiếm khoảng 85%. Về tôn giáo, ở miền Nam có 2 tôn giáo lớn là Phật giáo và Thiên Chúa giáo, ngoài ra còn có một số người theo đạo Tin Lành, giáo phái Hòa Hảo và Cao Đài. Nhân dân miền Nam luôn phát huy truyền thống yêu nước quật cường, đi đầu trong các phong trào chống thực dân Pháp xâm lược dưới sự lãnh đạo của Đảng.

            Tuân thủ theo đúng điều khoản của Hiệp định Genève, trong 300 ngày chuyển quân tập kết, phần lớn lực lượng vũ trang cách mạng và cán bộ miền Nam đã tập kết ra bắc và bàn giao lại miền Nam cho đối phương kiểm soát. Cũng theo Hiệp định này thì đến năm 1957 hai miền Nam và Bắc sẽ hiệp thương tổng tuyển cử để thống nhất nước nhà. Nhưng với âm mưu thay chân Pháp biến miền Nam Việt Nam thành thuộc địa kiểu mới, đế quốc Mỹ, sau Hiệp định Genève, đã tìm mọi cách đưa Ngô Đình Diệm về và ép Pháp để Diệm nắm chính quyền. Tháng 9 – 1954, Mỹ ra thông báo viện trợ trực tiếp cho Ngô Đình Diệm. Ngày 7- 10 – 1955, chính quyền Diệm gửi công hàm cho Hà Nội chính thức từ chối hiệp thương tổng tuyển cử với lý do Chính phủ Sài Gòn không ký vào Hiệp định Genève. Ngày 23 tháng 10 cùng năm, Ngô Đình Diệm tổ chức “trưng cầu dân ý”, phế truất Bảo Đại. Như vậy, chính quyền Diệm, được Mỹ viện trợ toàn diện trên các mặt chính trị, quân sự, kinh tế và ngoại giao đã ra sức làm tay sai cho Mỹ thực hiện mưu đồ chia cắt lâu dài nước ta để ngăn chặn làn sóng Cộng sản tràn xuống Đông Nam Á
            Ở miền Nam, chính quyền Diệm đã thực hiện những âm mưu thâm độc cả về kinh tế, chính trị, quân sự, văn hóa, xã hội…như: tháng 1 – 1955, Diệm tuyên bố cải cách điền địa với những luận điệu “chia ruộng đất cho dân”, “hữu sản hóa vô sản”; tiến hành khủng bố ác liệt các lực lượng yêu nước từ miền Trung vào Nam Bộ theo kiểu cuốn chiếu; tháng 2 – 1955, Diệm phát động đợt tố cộng khắp các tỉnh Khu V, cuối năm 1955 thực hiện tố cộng từ đồng bằng lên miền núi. Ở Nam Bộ từ tháng 6 đến tháng 10 năm 1956, chúng đánh vào Đồng Tháp Mười, Mỹ Tho, Vĩnh Long, Cần Thơ, Sóc Trăng…để tìm diệt lực lượng kháng chiến cũ. Từ tháng 7 đến tháng 12 năm 1956, chúng đánh phá miền Đông Nam Bộ. Hầu hết các lực lượng cảnh sát, mật vụ và quân đội được huy động vào các chiến dịch tố cộng, diệt cộng với phương châm “thà giết nhầm hơn bỏ sót”. Chính sách trả thù lực lượng kháng chiến của Diệm, trong những năm này, làm cho nhân dân và cách mạng miền Nam gặp rất nhiều khó khăn. Lực lượng của ta ở lại, cả người và vũ khí, mặc dù đã được rút vào bí mật, nhưng vẫn bị tổn thất nặng nề[1]…  
             Để tìm con đường đi lên cho cách mạng miền Nam, mà trước hết là tìm mọi cách bảo tồn và phát triển lực lượng cách mạng miền Nam, trong bối cảnh lịch sử đã hoàn toàn thay đổi, Ban chấp hành Trung ương Đảng, Bộ Chính trị quyết định tăng cường sự lãnh đạo của Đảng đối với miền Nam. Tháng 8 – 1954, đồng chí Lê Duẩn, được Trung ương phân công, từ  Liên Khu ủy V trở lại Nam Bộ lãnh đạo cách mạng. Khi chia tay, đồng chí Lê duẩn đã căn dặn các đồng chí lãnh đạo Liên Khu ủy phải chôn giấu vũ khí, đưa người và vũ khí lên xây dựng căn cứ ở Tây Nguyên, chuẩn bị mọi mặt cho cuộc chiến đấu mới. Để đánh lạc hướng quân thù, một buổi tối vào tháng 1 – 1955, tại cửa sông Ông Đốc, cuộc tiễn đưa đồng chí Lê Duẩn và Lê Đức Thọ lên tầu biển ra Bắc tập kết được tổ chức long trọng trên tầu. Đồng chí Lê Duẩn và Lê Đức Thọ tươi cười vẫy chào đồng bào, đồng chí ở lại. Khi màn đêm buông xuống, đồng chí Lê Duẩn ôm hôn đồng chí lê Đức Thọ và căn dặn: “Anh ra thưa với Bác là tất cả đồng bào, đồng chí ở trong này đều mong Bác Sống Lâu Mạnh Khỏe. Cho tôi gửi lời chào Bác, anh Trường Chinh và tất cả các anh em ngoài đó. Tình thế này thì dễ đến mười tám, hai mươi năm nữa anh em ta mới lại gặp nhau”[2]. Tháng 9 – 1954, Bộ Chính trị ra Nghị quyết về tình hình mới, nhiệm vụ mới và chính sách mới của Đảng, trong đó có quyết định “Bỏ Trung ương Cục miền Nam, thành lập Xứ ủy Nam Bộ và các Khu ủy. Tháng 10 – 1954, tại căn cứ Chắc Băng thuộc rừng U Minh, Vĩnh Thuận, Cà Mâu đã diễn ra Hội nghị thành lập Xứ ủy Nam Bộ. Hội nghị kéo dài hơn một tháng. Đồng chí Lê Duẩn chủ trì Hội nghị. Đồng chí Lê Duẩn, ủy viên Bộ Chính trị, đảm nhiệm trọng trách Bí thư Xứ ủy.



[1] . PGS.TS. Nguyễn Đình Lê: Lịch sử Việt Nam 1954 – 1975, Nxb.Giáo dục Việt Nam, 2010, Tr. 36 - 44
[2] . Lịch sử biên niên Xứ ủy Nam Bộ và Trung ương cục miền Nam (1954 – 1975), Nxb. Chính trị quốc gia, Hà Nội – 2002, Tr. 57

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

NGUYỄN ÁI QUỐC VÀ QUỐC TẾ CỘNG SẢN VỀ CON ĐƯỜNG CÁCH MẠNG VIỆT NAM

Bối cảnh lịch sử ngoài nước và trong nước những năm 30 (30-39) của thế kỷ XX gồm nhiều những sự kiện có ảnh hưởng trực tiếp tới những điểm...